VỀ QUÊ CHƠI!

Ba chữ thuần Việt nghe đơn sơ nhưng chứa đựng một âm hưởng mà khi nghe ai cũng cảm được một luồng chân khí lan toả khắp thân mình.

Ai sinh ra cũng có một quê hương, nơi đàn cò trắng sải cánh trên những cánh đồng xanh tắp, nơi những con đò lặng lẽ dậu trên bến sông. Hoặc chốn ồn ào phố thị chợt gặp đôi én đậu trên mấy đường dây điện. Quê hương ngoài chỉ dẫn địa lý nó còn là tâm thức của tuổi thơ. Ngày còn nhỏ quần áo lắm lem, cắp mấy cuốn vở chạy nhảy trên con đường làng trơn trợt. Để đến một ngày cuộc mưu sinh cuốn phăng ta khỏi dòng lưu ký ức… để

  • Tết này mày có về quê chơi không?
    Có chứ, ba năm rồi tao chưa có về…

Cái chơi, cái Tết trên quê mình. Trời chưa sáng tiếng má đã văng vẳng

  • Út dậy ăn tô cháo đi. Tao nói thằng Ba rồi đừng cho con uống rượu nhiều mà
    Dạ, má để đó đi, để con ngủ thêm chút…

Ánh nắng chiếu vào đám rơm mà ai khéo tay chất thành cái núi càng làm cho vàng hơn.

  • Ê, Tèo. Mày nhớ hồi đó cả đám chăn trâu, tao cầm đầu đi hái mận nhà ông Hai Bá không?
    Nhớ chứ mậy, cái sẹo chó cắn tao còn nguyên ở đùi nè.

Sự dung dị trên mảnh đất quê mình, nơi có hàng rào cây bông giấy khoe sắc hồng mỗi buổi sương mai, nơi có chút tình yêu đơn phương gửi người con gái khoác trên người chiếc áo bà ba đơn sơ mà đẹp lạ. Mỗi tiếng em cười làm xao xuyến trái tim non.

Về quê chơi khi mùa xuân đang về trên từng góc phố. Để lại sau lưng ánh bụi hồng phố thị. Giữ ký ức như hành trang trên con đường cuộc sống. Lấy thăng bằng để đủ sức vươn lên.

Ai có rảnh về quê em chơi nhé, cách Sài Thành chỉ mấy bước chân.

Thien Tiger

3 Likes

Xin chào @Thientiger,

Cám ơn bạn đã chia sẻ về kỷ niệm xưa.

Chắc chắn rằng sẽ có nhiều thành viên trong cộng đồng sẽ thấu nghe đuợc thông điệp của bạn!