Tổng kết Hà Giang - 2013 - Part 5

Tổng kết về hành trình: 2 ngày 3 đêm tới Hà Giang:

Chỉ một từ: TUYỆT!

Di chuyển: Từ Hà Nội có thể bắt xe Hưng Thành, Cầu Mè… lên Thành phố Hà Giang. Chúng tôi ủng hộ xe Hưng Thành. Và nói chung là Tây ba-lo du lịch đi nhiều của hãng này. Vào tháng 10, bà con dân làng dắt nhau lên Hà Giang cực đông nên bạn hãy đặt vé trước và ra sớm để lấy chỗ. Xe xuất bến khoảng 8h tối, nhưng nên ra bến Mỹ Đình từ khoảng 7h. Xe đến bến xe Hà Giang khoảng 4h sáng hôm sau. Từ đây, bạn bắt xe 24 chỗ lên Đồng Văn hoặc Mèo Vạc. Có nhiều hãng xe để lựa chọn. Nên xin số của nhà xe để khi về gọi đặt luôn cho tiện. ( Cho dù việc đặt xe này chả có tác dụng gì. Vì đông người nên nhà xe chả nhớ gì khách cả. Ai gọi cũng nhận. Nhận xong ai cũng cho lên xe. Lên xe bao nhiêu cũng nhồi được hết. Điểm cộng của các nhà xe này là rất “dễ thương” - dù bạn càu nhàu bao nhiêu về ngồi chật hay gì khác, họ cũng vẫn cười mà …làm theo ý…họ. Kha kha… nên cũng phải ra sớm chiếm chỗ nếu muốn về được trong ngày.) Ah, tiện đây thông báo là xe Cầu Mè, rồi A gì gì ý nhỉ… có một chuyền về lại Hà Giang lúc 12h thôi nếu bạn muộn kịp chuyến xe đêm từ Hà Giang về Hà Nội. Nếu rảnh thời gian hơn thì thoải mái khỏi nghĩ.

Có 2 cách từ Hà Giang lên Đồng Văn: 1. thuê xe máy đi từ Hà Giang. 2. Đi ô tô lên Đồng Văn rồi mới thuê xe máy đi tham quan. Để đỡ mệt cho các nàng thì nên chọn cách 2.

Nơi ở: Đồng Văn có vài khách sạn cũng chẳng gọi là hoành tráng gì. Mùa tam giác mạch thì luôn trong tình trạng full phòng. Và gọi lên đặt phòng cũng khó. Vài năm trở lại đây có thêm lựa chọn là các nhà nghỉ Homestay. Giá rẻ và cũng khá ổn cho ai không khó tính. Có thể lên đây rồi hỏi hoặc alo trước. Bọn mình nghỉ ở nhà chị Hương giáo viên tiểu học ở đầu thị trấn Đồng Văn. Đây không phải là lựa chọn tốt nhất. Có điều kiện nên nghỉ ở ngay giữa thị trấn thì đêm đi chơi dễ hơn. Ngay trong quán Cà phê Phố cổ cũng có phòng cho các đội phượt nghỉ tập thể. Bọn mình còn gặp vài nhóm trải chiếu qua đêm trong dãy nhà ở chợ cũ, hay có cả đội cắm trại qua đêm trên đèo Mã Phì Lèng. Dưng nhóm toàn con gái thì không nên như thế - Vì sự an toàn cho chính bạn.

Ăn uống: Không có mấy quán ăn ở thị trấn cổ bé tẹo này. Nổi nhất chắc là Tiến Nhị ở đối diện ngay chợ cổ. Bên hông chợ cổ có vài quán ăn tạm được. Có đủ các món, giá bình dân. Mua lạp sườn mang về thì mình đánh giá cao lạp sườn nhà Tiến Nhị. Lạp sườn được phơi khô hơn, ít mỡ và khá thơm. Giá năm mình đi là 500k/1kg. Món canh ở đây khá ngon là rau đậu Hà Lan nấu với thịt băm. Ngon ngọt lắm! Đi về mua vài mớ rau này về ăn cũng được. Rất không nên ăn quà vặt trong chợ phiên Chủ nhật nhá. Đại đa số là khá khó tiêu với bụng dạ kén chọn của các nàng văn phòng. Óc chó và táo mèo được chị chủ nhà khuyến cáo không nên vì là hàng Trung Quốc - mặc dù được bán bởi người Mông, người Mèo ta.

Oài, mà sao đi có 2 ngày lại lượm lặt được lắm kinh nghiệm thế nhỉ? Mà viết lắm chữ thế này ai mà đọc được? Đành an ủi là để dành cho bản thân lần sau đi nữa vậy!Hic…

1 Like