Hà Giang - Part 4 - Mã Phì Lèng và phố cổ Đồng Văn

Sau một ngày phượt tưng bừng, chúng tôi đã có một đêm ngon giấc, quên cả việc buôn bán như thường có ở các cô nàng khi đi du lịch.

Sáng chủ nhật, cả bọn dạy sớm để tiếp tục lên đường. Mục tiêu tiếp theo là đèo Mã Phì Lèng sang Mèo Vạc. Lần này dì Thùy cầm lái nên đôi này đi như rùa bò. Quả thật, phải mất hết cả chiều hôm trước 2 nàng xế mới quen lái. Giờ đổi người nên đi chậm là lẽ đương nhiên.

Hôm nay là phiên chợ Chủ nhật nên từ sang đã có nhiều bà con đi bộ xuống chơi chợ.

Đèo Mã Phì Lèng cảnh vật phải nói là cực kỳ ngoạn mục. Vẫn những tia nắng xuyên qua từng ngọn núi xen lẫn mây sớm vờn quanh. Lòng người như muốn bay lên cùng gió.

Trên khắp các cung đường Tây Bắc, các phượt thủ sẽ gặp vô vàn những cảnh về những em bé như thế này. Vượt qua bao khó khăn, vất vả, các em bé mới vài tuổi đầu đã biết giúp đỡ cha mẹ:

Định sang Mèo Vạc nhưng do thời gian không có, cả bọn chỉ lên tới chỗ ngắm cảnh của đèo Mã Phì Lèng rồi quay về. Ở trạm ngắm cảnh này còn gặp được mấy đoàn phượt cắm trại qua đêm ở đây. Nhìn hành trang của họ mới đúng là dân phượt chính gốc. Trên đỉnh đèo, nhìn dòng sông Nho Quế uốn khúc chảy trên đất Việt từ ngàn đời, lại cảm thán thấy con người thật nhỏ bé so với dòng chảy vĩnh cửu của thời gian:

Quay trở về phố cổ Đồng Văn và dạo chơi chợ phiên. Thật lòng mà nói, chợ phiên này thực rất chán. Chẳng còn nét gì đặc trưng của phiên chợ vùng cao. Chợ mới được họp ở khu vực tạm bợ và nhếch nhác. Đồ dùng và đồ ăn đa số là hàng Trung Quốc chât lượng thấp tràn sang. Vài ba món ăn đặc sản nhưng sau khi nhìn thì bọn này chả ai dám ăn thử cả: như xôi ngũ sắc, bánh ngô, phở trong chợ… Đến cả vài đặc sản như quả óc chó, táo mèo… mình cũng được chị chủ nhà Homestay rỉ tai là đừng nên mua. Về kinh nghiệm mua sắm có lẽ sẽ tổng kết ở bài học kinh nghiệm.

Vài nét về phố cổ Đồng Văn:

Ấn tượng sâu đậm nhất ở phiên chợ Đồng Văn:

" Em Cu tai ngủ trên lưng mẹ ơi!" Nhìn đôi má hây hây đỏ trong giấc ngủ của bé mà thấy khi còn nhỏ, ai cũng là thiên thần.

1 Like