ngày thứ 2, dù ở Ai Cập mọi thứ không quá đắt , nhưng sau khi đã tiêu kha khá xiền, mình quyết định ngày hôm sau không book xe hay cái gì hết, tự đi cho rẻ, để ngắm thực sự cuộc sống ở Cairo. nhìn thấy người AI cập họ sinh hoạt thế nào!!!
Lí thuyết là vậy nhưng tinh thần phòng vệ vẫn không hề giảm sút. Hôm qua có tour guide, mình biết mình an toàn nên điệu đà váy vó. Hôm nay thì chịu, áo dài, quần dài kín mít. mình tìm hiểu kĩ thông tin các nơi sẽ đến, đường đi và lịch sử về nơi đấy thế nào…Nấn ná mãi 10h mới ra khỏi nhà trọ…Mình phát hiện ra mình vẫn còn sợ…sợ bịt thịt khi ra ngoài một mình trong đất nước của người A rap, mình hoàn toàn không biết gì về nó trươc đây!!!
But ngay khi ra đường, mình lập tức thấy hối hận vì sao không ra ngoài sớm hơn!!! đường xá đông đúc xe cộ mà ngã tư cấm có đèn đỏ, có một chú cảnh sát phân làn…những tòa nhà bám bụi , khắp nơi là màu ghi ghi vàng vàng đấy. trên phố, những người phụ nữ quấn khăn kín tóc, còn có nhiều phụ nữ mặc bộ đen kín mít chỉ hở hai mắt thôi. Đàn ông thì nhiều người mặc váy dài, vừa đi bộ tay vừa túm gấu váy, những chiếc oto không điều hòa và không có khái niệm thắt dân an toàn. Sạp bánh mỳ , quầy tạp phẩm nhìn thân thiện và kiểu cổ như ở Viêt Nam ta chục năm trước.
những gì tôi nhớ nhất về Ai Cập hiện đại:
-
thời tiết, hic, 43 độ ở ngày thứ 2 , oi nồng nóng bưc, đi bộ một hồi thì mặt mình nóng bừng, cái máy ảnh cũng nóng như hòn than…hic…cảm giác như sắp say nắng vậy, thế là tạt ngay vào chỗ râm ngồi
-
Tàu điện ngầm, liều mồm chê bác Ai Cập luộm nhuộm hơn Việt Nam, nhưng bạn ý có tàu điện ngầm và Mc Dolnad nhé. Đi tàu điện ngầm là một kinh nghiệm thú vị, vé khoảng 3k VND ,hehe! và khi mình xuống tàu, có toa riêng dành cho phụ nữ…mắt mình tròn vo…đàn ông Ai Cập nguy hiểm đến thế sao, chị em có toa riêng để đề phòng bị sàm sỡ ah??hichic…và khi thấy người ăn xin trên tàu, một phụ nữ mặc bộ đen chỉ lộ hai mắt , đi lại như bị tật, đến điểm dừng lại xuống để chuyển sang toa khác…bất chợt có một so sánh hiện lên …Mình cũng đi tàu điện ngầm ở Paris, họ chơi Violon từ toa này sang toa khác để xin tiền…cũng là xin tiền nhưng sao lại khác nhau thế
3.Có đi , mình mơi thấy mình thiếu hụt rất nhiều kiến thức về xã hội , văn hóa và tôn giáo. Đạo hồi với 5 lần cầu nguyện một ngày, ăn bốc và làm nhiều việc bắng tay P, ( tay trái chỉ dùng duy nhất khi đi vệ sinh thôi) , không ăn thịt lợn…Đạo thiên chúa với chuyến đi đến Ai cập của mẹ Maria, thánh Joseh và chúa Jesu khi còn là hài nhi được lưu dấu rất nhiều tại các nhà thờ khu vực Old Cairo
- Và có đi mình mới có dịp trò chuyện , kết bạn với những con người thú vị trên đường đi:
là cô Lene, 55 tuổi nhưng vẫn ham mê lặn biển, mình ngồi cạnh cô trong chuyến bay đến Ai cập, nhưng cô và câu lạc bộ lặn biển chỉ transit ở Cairo và đi tiếp đến Red sea. Người phụ nữ ấy đã đến Việt Nam khoảng chục năm trước, đi khắp từ Hà Nội, Hạ Long Bay, Đà Nẵng, Sapa…cô đi bụi đến cả Irac ngay trong giai đoạn căng thẳng, cô ấy không muốn có con và quyết định cùng chồng không sinh con…ở tuổi 55 nhìn cô ấy thật trẻ trung, nói liến thoắng và đầy sức sống…mặc dù mình không ủng hộ việc không có con, nhưng mỗi người có một lựa chọn riêng, đáng tôn trọng
là cậu lái xe đón mình ở sân bay, nụ cười tươi rói, xách vali cho mình, ( mặc dù mình vẫn lo sợ bạn ý xách hộ sẽ đòi tip khi về ksan, nhưng không p thế!!
là anh tour guide Mimmots và anh lái xe dễ thương , cùng mình từ 8h sáng đến 8g tối dọc ngang Cairo
Là bạn Maria, cô gái tình nguyện trong nhà thờ để giảng giải cho khách du lịch , bạn ý bằng tuổi mình, đã tốt nghiệp , giờ làm giáo viên tiếng anh cho trẻ em và cũng mong ước đi du học như mình
Là rất nhiều cậu thanh thiếu niên, khi mình nhờ chụp ảnh hộ còn ngượng ngịu, có người hỏi minh " China? Japan? Korea…trật lất cả… sau khi mình nói Vietnam thì cười thật tươi " welcome to Egypt", có cậu 13 tuổi còn bạo mồm " If you need anything, I’m here" —mình nghe mà choáng, ra dáng thế!! hehe
Là bạn nhân viên trong Hostel, đang làm sinh viên , có nụ cười sệt Ai Cập, tóc xoăn xệt Châu Phi, da ngăm ngăm…có buổi sang, vì mình hỏi bữa sáng ( có kèm trong tiền phòng) bạn ý bê hẳn bữa sáng vào cửa phòng mình==> oánh giá zai Ai cập có khi manly hơn Zai Italia
Là anh chủ Hostel mình ở, học kế toán nhưng tốt nghiệp lại mở nhà trọ này, khá có uy tin trên Booking.com, anh là con lai giữa Ý và Hi lạp, có kiểu cười Hi hi như con gái, và sau khi mình nịnh nọt vì rất thích con mèo Đen Ai cập mà không kịp mua vì sắp ra sân bay…anh chàng đó đã tặng mình tượng con mèo đó! hehe! em mèo sẽ cùng mình về Việt Nam, ra nhập bộ sưu tập mèo của mềnh…
và sau mỗi chuyến đi, fb của mình có thêm nhiều bạn mới, giờ loằng ngoẳng thêm comt tiếng Arap, đọc hiểu chết liền! hehe
Nhưng trên hết mình đã vượt qua được nỗi sợ của chính bản thân mình, để ngắm nhìn thế giới gần hơn!!!