Đầu tiên , mình xin phép " kể nghèo kể khổ" một tí!!! Bạn Oznur trong lớp tìm được vé giá rẻ đi Venice…có hơn 700k khứ hồi! thế là " máu chân" nổi lên, cả lũ hô hào nhau đi, mặc dù ngày thi gần kề…
Xuất phát…từ 5h bò ra ngoài đường, vừa kéo vali vừa hát hò cười đùa đi ra Train station.Vì mua vé giá rẻ , tất nhiên phải bay ở sân bay tpho khác, ko phải thủ đô Copenhagen, hơn 2 tiếng đi tàu , gần một tiếng đi bus…mới đến được sân bay Billund lúc 9h sáng để bay chuyến 10h…tiền di chuyển đến sân bay hơn gấp đôi tiền vé máy bay, rồi còn nhầm tàu, trục trặc vé…bla…bla…bla…rồi cũng đến được nước Ý- mọi người hay nói là tuyệt vời và lãng mạn!!!
Người Ý nổi tiếng lịch lãm, đẹp zai??? ôi , không nhé, chào mừng hội nhí nhố là bác lái xe Bus của Ryan air mặt lạnh tanh, hỏi bằng tiếng anh ko thèm trả lời…ít nhất là “i don’t know” nếu bác ko biết tiếng anh…Rồi tiếp theo sau đó, lần nào mua vé cũng vác bực mình vào người, mua vé waterbus ở Venice, mua vé train đi Verona…Oh My god…toàn kiểu đấy…làm cho xong…nhận tiền…vứt vé ra…hỏi nhiều hơn còn tỏ ra bực mình…thất vọng tràn trề…họ quá tải khách du lịch nên vậy…( tự dưng thấy Việt Nam mình dù hay bị kêu làm du lịch chưa tốt nhưng ko đến mức đấy). Nhưng bù lại những bạn thanh niên- sinh viên Ý nói tiếng anh tốt và rất cởi mở…đang đi đường gặp một nhóm bạn đang liên hoan mừng một cậu hôm nay tốt nghiệp đại học…nhóm bạn ấy đã chơi từ hồi cấp 3 …sống và học tập rải rác khắp nơi…nhưng tập trung lại ăn mừng với bạn…cả bọn làm quen nhập hội…và giờ có thêm chục bạn ý trên Fb ( từ hồi đi học Fb của mình mang tính " toàn cầu hóa"…đứa like người Nga…đứa comt tiếng Hi Lạp…đứa nói tiếng Ý búa xua…nhiều khi chả hỉu bọn nó nói gì! ^.^)
Lạc đề mấy rồi, xin tiếp tục kể nghèo kể khổ, vì không có tiền ở trung tâm Venice, chúng em ở ngoại thành, phải bắt xe bus vào Venice, ngày đầu mua vé cẩn thận…nhưng chả thấy ai soát vé cả…thế là mấy hôm sau…rồi waterbus , hẳn hoi mua hôm đầu tiên…rồi giữ vé làm thần hộ mệnh…keke…sinh viên nghèo mà…ai chấp!!!
Mềnh ở Camping, là một bãi đất trống, với những căn nhà gỗ bé bằng hộp diêm…lãng mạn như “môt túp lều tranh hai trái tim vàng” ý nhưng ban đêm thì ôi thôi, lạnh muốn thấu xương, run bần bần, mặc nguyên áo khoác đắp chăn mà ko đỡ nổi…5h sáng phải bò ra xin thêm chăn khẩn cấp
Về ăn uống, may sao gần Camping có cái siêu thị , thế là mua đồ ăn mang theo cả ngày, điệp khúc bánh mỳ, thịt nguội , ngũ cốc…đi chơi nhiều khi mải quên cả ăn…nhưng sau 3 ngày toàn đồ lạnh, chả có mấy rau ( ko cơm- tất nhiên) thật là…và pizza và spagetty em kịp thưởng thức là loại chỉ có đế bánh mỏng và nước sốt, mỳ và nước sốt cà chua, ko hề có thịt ( rẻ mà) - but cũng thưởng thức phần nào " ẩm thực nước Ý"—sáng cuối cùng ở Ý cũng qtam làm miếng pizza có thịt và Oliu, chẹp chẹp! và món thứ 3 ở Ý " nhất định phải ăn " là kem…ngon, rất ngon, nhưng không đến mức " rụng rời" như nhiều sách báo mô tả, có thể em đi Tây mà vẫn mang tư tưởng " Việt nam là nhất" , nhưng em có cảm giác ngon ngon ngang kem Fanny hay Bốn mùa ở Bờ Hồ…hoặc là có nhiều vị ngon em chưa kịp thử.
Hơn tất cả, Venice thật sự khiến em rụng rời vì quá đẹp…cái đẹp khó tả hết bằng lời, đặc biệt là dưới ngày nắng ấm…nắng lấp lánh trên con kênh…nhảnh nhót trên ban công đầy hoa…hắt lên mái vòm nhà thờ cổ kính…len lỏi và những con ngõ be bé…phủ lên gondola thon thon…đâụ lên tóc , lên nụ cười cô gái nhỏ ( là em)—làm văn sến sẩm.
Đi một bước thì một con ngõ bất chợt hiện ra…đầy tò mò…tiến thêm bước nữa…một cây cầu nhỏ xinh xuất hiện…bước chân trên cây cầu ấy…lại thêm một ngõ nhỏ khác…cứ thế ,có thể lạc bước ở Venice hàng giờ không chán!!! em có thể ở Venice hàng tuần nếu em có thể…và có người em yêu! kaka
Và Verona, mình đến với niềm háo hức và mê mẩn sau khi xem phim “letter to Juliet” , quyết tâm đứng trên cái ban công ấy…thử cảm giác làm Juliet xem sao!!!
Verona không nắng đẹp như trong phim, mưa dầm dề cả ngày, mò đến nhà nàng Juliet thì khách du lịch đông nghịt, nhuộm nhạm…ai cũng đứng cạnh bức tượng nàng, sờ ngực nàng …để chụp ảnh…ôi em vỡ mộng!!!
May sao , vào bên trong cũng yên tĩnh hơn…thời đại công nghệ, có thể gửi thư tay hoặc email cho Juliet…
Khắp nơi là những bức tượng Romeo và Juliet hôn nhau, phần lớn Made in China, chả có hồn, mà nói thật câu chuyện đấy sến sẩm kinh, ướt át sặc mùi văn chương " nàng là ánh sao bla bla bla" , nhưng verona như cô gái quê bé nhỏ hiền hậu, không " lộng lẫy" như Venice nhưng cũng rất đáng yêu!
Có thể sau này mình đến Venice lần nữa, có thể rủng rỉnh hơn chẳng hạn, nhưng cảm xúc đi thời sinh viên nhí nhố , trêu đùa , hát hò cũng lũ bạn thì chắc không thể nào quên, các bạn khiến 3 tiếng tàu xe, vài tiếng chờ đợi máy bay chỉ ngắn như một câu chuyện phiếm!!!